Nhật Ký Người Đi Bộ Xuyên Việt

Share:

Nhật Ký Thể Thao

Sports


Từ Mũi Cà Mau đến địa đầu Lũng Cú, tôi đã đi qua những cung đường nắng cháy, những bản làng rực rỡ và những câu chuyện khiến tim lặng đi vài nhịp. 8xbet đồng hành cùng những hành trình khám phá không giới hạn – nơi thể thao hòa vào đất, trời và con người Việt. (1) Sự biến đổi của cảnh quan - từ những đỉnh núi đá vôi hùng vĩ ở Hà Giang, nơi mây trắng lượn lờ quanh đỉnh Lũng Cú cao 1.600m, đến những đầm lầy ngập mặn Mũi Cà Mau với rừng đước rậm rạp cùng tiếng sóng biển vỗ về; (2) Giao lưu văn hóa sâu sắc với 23 dân tộc khác nhau, từ bữa thắng cố nóng hổi trong căn nhà sàn người H'Mông đến điệu múa cồng chiêng say đắm của đồng bào Ê-đê; (3) Kỹ năng sinh tồn thực tế khi vượt qua 6 cung đường hiểm trở - như xử lý vết cắn đỉa rừng ở Trường Sơn bằng muối và lá thuốc nam, hay kỹ thuật đọc mây đen để dự báo mưa và dựng lán trú tạm trong vòng 15 phút; và (4) Sự chuyển hóa nội tâm từ một người thành thị căng thẳng thành người biết sống chậm lại, hài lòng với mỗi bước đi và hơi thở.

Cảnh quan Việt Nam thay đổi đáng kinh ngạc qua mỗi 100km, mở ra những bức tranh thiên nhiên không thể tưởng tượng. Tuần đầu tiên, tôi lê bước qua cao nguyên đá Đồng Văn gồ ghề, cổ xưa như thời tiền sử, nơi những thửa ruộng bậc thang như những dòng thơ được khắc lên vách đá. Ngày thứ 12, tôi đắm mình trong biển mây Tây Bắc khi đứng trên đỉnh Pha Đin ở độ cao 1.648m, ranh giới tự nhiên giữa Sơn La và Điện Biên, nơi sương mù dày đặc buổi sáng khiến tầm nhìn chỉ còn 3m nhưng kỳ diệu biến thành biển mây bồng bềnh lúc 9 giờ sáng. Đến ngày thứ 30, miền Trung đón tôi bằng bờ biển cát trắng trải dài với làn nước xanh ngọc tại biển Mỹ Khê, nơi tôi có thể đi chân trần 28km liên tục trên cát ẩm, cảm nhận mỗi hạt cát massage bàn chân đau nhức.

Giao lưu văn hóa không phải là những cuộc gặp thoáng qua mà là những kết nối đích thực. Ở Mù Cang Chải, một cụ già người H'Mông đã mời tôi vào nhà khi thấy tôi lấm lem bùn đất sau cơn mưa chiều. Không nói cùng ngôn ngữ, chúng tôi giao tiếp qua nụ cười, cử chỉ và bát rượu ngô thơm nồng. Cụ dạy tôi cách quấn vải sáp ong lên vết phồng rộp ở chân - một bài thuốc đã theo người H'Mông hàng trăm năm. Đến Quảng Bình, tôi được gia đình người Bru-Vân Kiều nhận làm khách qua đêm, chia sẻ tục ngủ quanh bếp lửa để nghe già làng kể chuyện ma thuật rừng xanh và cách nhận biết 32 loại cây thuốc cứu mạng khi lạc trong rừng sâu.

Kỹ năng sinh tồn thực tế không đến từ sách vở mà từ những thử thách không lường trước. Ngày thứ 25, khi vượt đèo Hải Vân trong cơn mưa đột ngột, tôi đã ứng dụng kỹ thuật giữ ấm bằng lá chuối khô nhét vào áo và dùng túi nilon bọc bàn chân - cách mà một ngư dân ở Lăng Cô đã chỉ tôi trước đó. Ở Tây Nguyên, tôi học được cách định vị phương hướng bằng rêu cây và hình dáng tán lá, giúp tôi tránh lạc đường khi tín hiệu GPS mất trong khu rừng già Yok Đôn.

Sự Biến Đổi Cảnh Quan - Bức Tranh Hoàn Hảo Của Thiên Nhiên Việt Nam

Như đã đề cập ở phần đầu, cảnh quan Việt Nam thay đổi đáng kinh ngạc qua từng cung đường. Điều kỳ diệu nhất là bạn có thể trải nghiệm cả bốn mùa trong cùng một chuyến đi:

Miền Bắc - Vẻ Đẹp Hùng Vĩ

Đèo Mã Pí Lèng với vách đá dựng đứng và dòng sông Nho Quế xanh ngọc uốn lượn bên dưới như một dải lụa. Tôi đã dừng chân trên đỉnh đèo suốt 2 giờ, kiên nhẫn chờ đợi khoảnh khắc mây tan để chụp được toàn cảnh. Một người dân tộc Lô Lô đã chỉ cho tôi một lối mòn bí mật xuống chân đèo, nơi không có trong bất kỳ hướng dẫn du lịch nào, để tắm trong dòng nước mát lạnh của Nho Quế.

Miền Trung - Nơi Giao Thoa Lịch Sử

Cung đường xuyên Trường Sơn với những di tích chiến tranh ẩn mình trong rừng già. Tôi đã tình cờ gặp một cựu chiến binh 78 tuổi đang thắp hương cho đồng đội tại một ngôi mộ hoang ven đường. Ông kể về những đêm mưa phùn lạnh buốt trên con đường này và dạy tôi cách nhóm lửa trong mưa bằng nhựa thông và lá khô.

Giao Lưu Văn Hóa - Trái Tim Của Hành Trình

Đã giải thích sơ bộ ở trên về những cuộc gặp gỡ văn hóa, nhưng chi tiết hơn về cách tiếp cận:

Nguyên Tắc "Ba Không"

Không vội vã: Dành thời gian ở mỗi làng ít nhất một đêm

Không chụp ảnh ngay: Tương tác trước, xin phép sau

Không đặt giả định: Đến với tâm thế học hỏi, không so sánh

Tại làng Cù Lần (Đà Lạt), tôi đã học được cách đan lát từ những người phụ nữ K'Ho. Họ cười khi thấy những ngón tay vụng về của tôi loay hoay với những sợi mây cứng. Sau 3 giờ tập trung, tôi chỉ hoàn thành được một góc nhỏ của chiếc giỏ, nhưng nhận được nụ cười tán thưởng của cả làng.

Cuộc hành trình xuyên Việt bằng đôi chân không chỉ là thử thách thể chất mà còn là hành trình khám phá nội tâm. Mỗi ngày đi bộ trung bình 35-40km đã dạy tôi bài học về sự kiên trì và chấp nhận giới hạn bản thân. Những đêm ngủ dưới tán sao trong rừng Trường Sơn hay trên bãi cát ven biển miền Trung đã kết nối tôi với nhịp điệu tự nhiên của Trái Đất - điều mà cuộc sống thành thị đã lấy đi. Giờ đây, khi nhìn lại bản đồ và những dấu chân đã in lên suốt chiều dài đất nước, tôi không chỉ thấy 2.300km đã đi qua, mà còn thấy một con người mới đã được tái sinh với mỗi bước chân.