Society & Culture
Ôi, bếp lửa phân tích! Ngọn lửa hồng rực rỡ, ấm áp, là nơi tôi lớn lên, là ký ức đẹp đẽ nhất về bà, về tuổi thơ êm đềm. Bếp lửa là tình yêu thương, là sự hi sinh thầm lặng, là tiếng ru ngọt ngào của bà, là những câu chuyện cổ tích, là những lời dạy dỗ ân cần… tất cả đã in sâu vào tâm hồn tôi, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời.
Từ thuở bé thơ, tôi đã quen với hình ảnh bà tảo tần bên bếp lửa. Sáng sớm, khi tiếng gà gáy vang vọng khắp xóm, bà đã thức dậy, nhen lên ngọn lửa hồng rực rỡ trong bếp. Khói bếp nghi ngút, mùi xôi thơm lừng, thức dậy tôi với niềm vui chào ngày mới. Bà luôn nấu cho tôi những món ăn ngon nhất, với từng hạt gạo bếp lửa như từng hạt yêu thương mà bà dành cho cháu.
Tôi nhớ những chiều đông lạnh giá, bà nhen lửa trong bếp, ánh lửa hồng rực rỡ như ánh nắng mùa xuân. Bà ôm tôi vào lòng, ru tôi ngủ bằng những bài ru cổ tích êm dịu. Giọng ru ngọt ngào của bà như tiếng gió thì thầm, như tiếng sóng vỗ rì rào, ru tôi vào giấc ngủ êm ái. Bếp lửa ấm nồng, bà là bóng dáng yêu thương luôn ở bên tôi, luôn che chở cho tôi trước gió gió mưa mưa.
Bếp lửa là nơi tôi được bà dạy dỗ những bài học đầu đời. Bà dạy tôi cách sống nhân ái, biết yêu thương người khác, biết ghi nhớ công ơn những người đã nuôi dưỡng mình. Bà dạy tôi biết thương yêu quê hương, yêu thương đất nước, biết ghi nhớ truyền thống của cha ông. Lời dạy dỗ của bà như ngọn lửa vẫn nhen nồng trong lòng tôi, luôn là kim chỉ nam cho con đường sống của tôi.
“Nhớ lòng bà vẫn thức vì cháu bé / Nhớ phân tích khổ 3 bài bếp lửa vẫn nồng như lòng bà” (Khổ 4), những câu thơ khiến tôi xúc động vô cùng. Bà luôn thức để lo cho cháu, dù cho cháu đã lớn khôn, bà vẫn luôn quan tâm, yêu thương cháu như ngày nào. Bếp lửa vẫn nồng như lòng bà, luôn sưởi ấm cho tâm hồn cháu, luôn là nơi cháu quay về khi mệt mỏi, khi buồn phiền.
Tôi nhớ những câu chuyện cổ tích mà bà kể, những lời ru ngọt ngào của bà, những lần bà ôm tôi vào lòng, nói với tôi những lời dạy dỗ ân cẩn. Bà luôn luôn ở bên tôi, dạy dỗ tôi, che chở cho tôi. Tình yêu của bà như ngọn lửa bếp lửa, luôn sưởi ấm cho tâm hồn tôi.
Thời gian trôi đi, tôi đã lớn khôn, bà cũng già yếu. Nhưng tình yêu của bà vẫn luôn ở bên tôi, vẫn luôn sưởi ấm cho tâm hồn tôi. Bếp lửa của bà không còn như trước, khói bếp cũng nhạt nhòa, nhưng ngọn lửa hồng rực rỡ của tình yêu bà cháu vẫn luôn nhen nồng trong lòng tôi.
“Sống cho tổ quốc xây nên tương lai” (Khổ 5) là lời hứa của người con với thế hệ đi trước, là lời khẳng định ý chí tiếp nối truyền thống, kế thừa những giá trị tốt đẹp của dân tộc. Tôi sẽ luôn ghi nhớ lời dạy dỗ của bà, sống có ích cho quê hương, đất nước, để xứng đáng với tình yêu của bà.
chủ đề của bài thơ bếp lửa! Ngọn lửa hồng rực rỡ, ấm áp là nơi tôi lớn lên, là ký ức đẹp đẽ nhất về bà, về tuổi thơ êm đềm. Nó luôn là ngọn lửa sưởi ấm cho tâm hồn tôi, là nguồn cảm hứng và động lực cho tôi vươn lên trong cuộc sống. Bà luôn luôn ở bên tôi, trong mỗi bước chân tôi đi, trong mỗi giấc mơ tôi chìm. Bếp lửa là tình yêu thương, là sự hi sinh thầm lặng, là tiếng ru ngọt ngào của bà, luôn sưởi ấm cho tôi trên con đường sống.
Bà ơi, cháu sẽ luôn nhớ về bà, về bếp lửa ấm nồng, về những lời dạy dỗ của bà. Cháu sẽ luôn sống đúng với lòng bà, góp phần xây dựng quê hương, đất nước mà bà đã yêu thương. Bếp lửa vẫn nhen nồng trong lòng cháu, sưởi ấm cho cháu trên con đường sống.